Nhiều khi cứ phát rồ lên vì một người ở mãi tận đâu đâu.
Có những lúc rất cô độc, rất yếu ớt mà thâm tâm thì biết rõ chỉ cần một cái ôm sẽ qua hết nhưng mọi chuyện lại hoá ra xa xỉ quá.
Có những lúc nhìn nhau qua màn hình điện thoại bé tí mà cả một trời yêu thương to lớn trực trào.
Chào tạm biệt là hôn màn hình rồi cười khà khà hạnh phúc.
Có những lúc giận hờn vô cớ, chẳng phải lỗi anh, cũng chẳng phải lỗi em, lỗi là do con đường quá xa, thế thôi.
Có những lúc biết rõ chúng ta chỉ cần một lời hứa nhưng lại chẳng ai nói trước. Ở hai đầu địa cầu, hai kẻ cứng đầu khư khư chờ nhau hết ngày này đến năm khác.
Có những lúc chỉ muốn tặc lưỡi yêu người khác cho xong nhưng nghĩ lại nếu đời này kiếp này mà không còn được đi chung đường với con người khó ưa kia thì quả là rất buồn bã, thế lại thôi quay về ngồi chờ ngoan ngoãn.
Chúng ta xa nhau lâu đến nỗi em đã thôi không đếm tháng ngày trôi đi. Anh còn lì lợm chờ đợi thì em nhất định không chịu thua.
Chúng ta xa nhau lâu đến nỗi em đã thôi không đếm tháng ngày trôi đi. Anh còn lì lợm chờ đợi thì em nhất định không chịu thua.
Yêu xa dã man lắm. Nhưng nếu yêu đủ thì sự dã man đó rất đã.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét