Thứ Bảy, 27 tháng 2, 2016

Yêu xa thật dã man

Nhiều khi cứ phát rồ lên vì một người ở mãi tận đâu đâu.


Có những lúc rất cô độc, rất yếu ớt mà thâm tâm thì biết rõ chỉ cần một cái ôm sẽ qua hết nhưng mọi chuyện lại hoá ra xa xỉ quá.
 
Có những lúc nhìn nhau qua màn hình điện thoại bé tí mà cả một trời yêu thương to lớn trực trào. 

Chào tạm biệt là hôn màn hình rồi cười khà khà hạnh phúc.
 
Có những lúc giận hờn vô cớ, chẳng phải lỗi anh, cũng chẳng phải lỗi em, lỗi là do con đường quá xa, thế thôi.
 
Có những lúc biết rõ chúng ta chỉ cần một lời hứa nhưng lại chẳng ai nói trước. Ở hai đầu địa cầu, hai kẻ cứng đầu khư khư chờ nhau hết ngày này đến năm khác.
 
Có những lúc chỉ muốn tặc lưỡi yêu người khác cho xong nhưng nghĩ lại nếu đời này kiếp này mà không còn được đi chung đường với con người khó ưa kia thì quả là rất buồn bã, thế lại thôi quay về ngồi chờ ngoan ngoãn.

Chúng ta xa nhau lâu đến nỗi em đã thôi không đếm tháng ngày trôi đi. Anh còn lì lợm chờ đợi thì em nhất định không chịu thua.
 
Yêu xa dã man lắm. Nhưng nếu yêu đủ thì sự dã man đó rất đã.

Đàn ông có đáng tôn trọng hay không phải dựa vào bản lĩnh

Đàn ông có đáng tôn trọng hay không phải dựa vào bản lĩnh. Nhưng bản lĩnh ở đây không phải là chuyện đi với gái, ngủ với bồ mà vợ con, người yêu không phát hiện. Bản lĩnh nằm ở chỗ khi ham muốn dâng trào thì có được bao nhiêu thằng đàn ông còn nhớ đến người yêu thương mà kiềm chế lại những dục vọng tầm thường đó.

Nhiều anh con trai mới lớn hay thậm chí vài gã có tuổi mà vẫn chưa chịu trưởng thành hay nguỵ biện đổ lỗi cho sinh lý và bản năng. Nhưng đổi ngược lại, cho tôi hỏi đầu óc và lí trí các anh để ở đâu trong những lúc như vậy, khi đàn ông, trước đến nay vẫn hay được xem là những người sống bằng lí trí?
 
Bản lĩnh suy cho cùng là khi có cơ hội để làm chuyện xấu, người ta vẫn chọn con đường tốt để đi. Lên giường với gái, cặp bồ hay lăng nhăng chỉ cần có điều kiện tốt, thì ai cũng có thể làm được. Việc khó trên đời này chính là khi có người phụ nữ khác ôm anh vào lòng, anh vẫn gạt bỏ được cái ham muốn sinh lý mà thoát ra. Không phải anh không muốn hay không thích, mà thậm chí có thể anh rất thích nhưng trong lòng anh lại luôn tồn tại suy nghĩ rằng không thể có lỗi với người mình yêu thương. Đó mới là người đàn ông thực thụ!

Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2016

Tản mạn đôi lời về trinh tiết của người yêu, của vợ

Nếu đòi hỏi trinh tiết của người yêu, của vợ. Thì những người đàn ông cũng phải thế. Nếu đàn ông không giữ được trinh tiết thì cũng đừng đòi hỏi ở người phụ nữ điều mà mình không có. Màng trinh không thể làm nên hạnh phúc, lại càng không thể đánh giá người phụ nữ đó tốt hay dở. Nếu nói người phụ nữ không còn trinh là gái hư, thế người con trai không con trinh tiết thì gọi là gì? 


Nếu đàn ông ăn cơm trước kẻng không bị gọi là hư hỏng, thì phụ nữ cũng vậy. Hãy thử hỏi xem ai là người lấy đi "trinh tiết" của người phụ nữ? Đừng vì một trang sách thủng mà vứt bỏ cả một cuốn sách hay. Nếu giá trị của người phụ nữ nằm ở chữ Trinh, thì hãy lên án kẻ cướp chứ sao lại lên án người bị cướp? 

Tình yêu đến trước hay đến sau cũng vẫn là Tình Yêu, hãy nhìn vào giá trị đạo đức chứ đừng nhìn vào cái màng vài mm !!

Con đĩ và chàng hề

Con đĩ

Tay giám đốc nọ vứt tập tiền 500 nghìn mới cứng về về phía kẻ mới ít phút trước còn mặn nồng:


- Con đĩ rẻ tiền, mày nghĩ mày là ai? Mày chê tiền sao? Mày có biết được qua đêm với tao là cả một vinh dự.

- Xin lỗi, chắc ông nhầm, tôi là một con đĩ, nhưng không rể tiền chút nào. Hãy xem, ông đã phải bỏ 4 triệu cho 1 tiếng đồng hồ chơi tôi. Ông nghĩ số người Việt Nam có thu nhập như vậy, nhiều hay ít.


- Bravo! Bravo! Mày nói như một luật sư vậy. Có lẽ mày chọn nhầm nghề.

- Tôi là một con đĩ ít học, ông nói tiếng Việt cho tôi dễ hiểu. Tôi ít hiểu biết, ít bài như những giám đốc như ông, nhưng tôi biết làm thế nào để tự bảo vệ mình. Ông bỏ tiền, tôi giao thân mình, một tiếng là hợp đồng, nếu quá, thì vợ con ông sẽ bị tôi làm phiền đấy. Chắc ông không muốn...


- Đồ…

- Ông muốn giết tôi sao? Chắc ông cũng muốn vào tù. Đừng chết vì một con đĩ, ông còn chưa viết di chúc cơ mà. Ông yên tâm, phải có lý do thì các đại gia như ông mới tìm đến tôi. Tôi an toàn thì ông cũng an toàn, tôi cũng có những nguyên tắc của mình, mong ông hiểu. Tôi chưa đến mức cần phải qua đêm để đổi lấy 20 triệu của ông. Còn bây giờ, mỗi người một nơi. Mai ông khỏe lại, có thể gọi tôi.


- Được lắm! Tiền đây và cút đi.

- Tôi sẽ đi ngay, ông biết không, bà vợ già ở nhà của ông ước mơ có một thân hình như con đĩ này đấy.


Chàng Hề

Chàng Hề là một anh chàng ngây ngô, hay cười và ít khi nói. Anh bị thiểu năng, khi bố mẹ nhận ra điều đó, họ đã bỏ anh đầu một con phố nhỏ của Hà Nội. Lúc đó anh mới 8 tuổi, chẳng ai dám lại gần một cậu bé bẩn thỉu, quần áo rách rưới, ngô nghê đáng thương, dường như chẳng có ai nhìn thẳng vào mắt cậu quá lâu. Họ sợ cậu sẽ theo họ, sợ đứng lại sẽ có người đổ trách nhiệm lên đầu. Cuộc sống mưu sinh vẫn hối hả của dòng người qua lại. Có lẽ một câu hỏi sẽ hiện lên đầu một ai đó quan tâm: “Thật đáng thương, con cái nhà ai không biết”. Cuối cùng những người có trách nhiệm đã đưa cậu vào làng trẻ SOS, nơi những đứa trẻ bất hạnh được chăm sóc và dạy dỗ. Có rất nhiều đứa trẻ đáng thương ở đây, đứa mất cha mất mẹ, đứa bị cha mẹ bỏ rơi vì nhà quá nghèo, và cũng rất nhiều đứa bị thiểu năng giống như anh. Cậu ở đây cũng không quá lâu, chừng một tháng gì đó. Trong một lần phó giám đốc rạp xiếc Trung ương cùng đồng nghiệp đi thăm làng trẻ, ông đã bắt gặp vẻ mặt khá sáng sủa, hay cười có chút gì đó hợp với cái nghề của mình. Âu cũng là một cái duyên, cậu được nhận về rạp xiếc. Ngày về với rạp xiếc, được anh chị trong đoàn thương yêu dạy dỗ, cậu bé vui lắm, có lẽ những nụ cười lúc này thực sự xuất phát từ con tim chứ không phải là vì căn bệnh thiểu năng của mình.



Thấm thoát thời gian trôi qua, cậu bé rách rưới ngày nào đã trở thành một anh Hề 26 tuổi. Vẫn ngây ngô, hay cười và ít nói nhưng có chút gì đó nội tâm mà không ai biết được. Mọi người trong rạp xiếc không rõ tên thật của anh là gì nên vẫn quen gọi anh là Hề. Hề được khán giả yêu quý lắm, mỗi khi ra biểu diễn, tiếng gọi Hề vang khắp khán phòng:



- Thằng Hề kìa, thằng Hề kìa!



- Nhìn là muốn cười rồi, trông hâm hâm vậy nhỉ?



Được mọi người yêu quý, Hề vui lắm. Thi thoảng lại được mấy anh chị đẫn đi thăm phố phường Hà Nội, thăm Hồ Gươm, Hồ Tây… Hề cười suốt. Còn mọi người xung quanh, nhất là mấy cô gái trẻ thấy Hề thì vừa sợ, vừa cười, có những kẻ còn buột miệng kêu Hề bị điên. Không biết Hề có hiểu không, nhưng anh không để ý đến việc đó, vẫn cười như chính con người anh.



Một chủ nhật đẹp trời, sau buổi diễn tối thứ bảy, Hề xin các anh chị cho đi dạo một mình, mọi người ai cũng lo không biết Hề có nhớ đường không?



- Chú định đi đâu, ở nhà nghỉ ngơi chứ, mà nhớ đường không?



- Có…dạ… - Hề vừa cười vừa đáp



Rồi anh chàng lững thững đi, vận đôi dép tổ ong, quần áo gọn gàng như một gã trai quê đích thực lang thang Hà Nội tìm việc. Hề ngó nghiêng, mỗi lần nghía cái gì anh cũng nở một nụ cười, vẫn hâm hâm nhưng cũng khác nhiều lắm, rất thân thiện. Hề đi thẳng từ cổng rạp xiếc ra Phố Huế rồi Hồ Gươm thẳng tiến. Chàng thích không khí ở bờ Hồ, ở đó có nhiều người qua lại, những dòng người chầm chầm không vội vã, những bạn trẻ từng đôi vui đùa và hơn tất cả mọi thứ, chàng mong được nhìn thấy cụ Rùa dưới hồ, cụ Rùa mà các anh chị trong rạp xiếc vẫn thường kể, Hê háo hức và mong đợi lắm. Chưa ra đến hồ, Hề đã thấy một đám đông xúm lại chỉ trỏ ven Hồ, Hề chạy thật nhanh đến:



- Kìa cụ Rùa đó, cụ bơi về phía tháp rồi!



- Cụ đang chìm rồi, to quá!



Mọi người hô hào, Hề thì vừa cười vừa hỏi:



- Cụ Rùa… cụ Rùa… đâu… đâu?



- Đang bơi đó… kìa… sắp chìm rồi – một thanh niên đứng cạnh Hề chỉ tay.



- Cụ Rùa… cụ Rùa… - Hề cười và gật đầu lia lịa khi thấy cái đầu cụ Rùa.



Bỗng một người gần đấy chỉ tay hô to:



- Bắt ăn thịt thôi, to quá… bắt thôi…



Hề tưởng thật, chạy ra túm tay lại:



- Không bắt, không… được bắt cụ Rùa…



Mọi người gần đấy cười to khi thấy hành động của Hề, rồi chợt nhận ra ở chàng có biểu hiện không bình thường. Mọi người lánh xa Hề dần, cụ Rùa cũng chìm hẳn, không ngoi lên nữa. Hề vẫn đứng đó dõi theo, chỉ chỏ, cười vô thức. Bất chợt sát lề đường đối diện bưu điện Hà Nội, một chiếc xe Camry cáu cạnh phải dừng đột ngột bởi một chiếc xe máy Dream đi vọt lên phía trên cản đường. Trên chiếc Dream là một thanh niên trẻ đèo một bà cô đứng tuổi. Con Camry dừng lại, anh tài mở cửa ra, phía sau một cô gái trẻ cũng mở cửa bước ra. Bà cô kia lao vào túm tóc cô gái trẻ giật xuống đường, rồi có thêm hai chiếc xe máy nữa mang theo ba người phụ nữ cũng khá nhiều tuổi khác. Tất cả đồng loạt lao vào tát, đá cô gái kia:



- Con đĩ, mày biết đang ngồi trên xe ai không, tao theo dõi mày lâu rồi… con đĩ… mày định cướp chồng bà à.



Vừa chửi, một người phụ nữ vừa tát cho cô gái kia hai cái thật mạnh làm cô ngã nhào xuống đường. Anh tài xế đứng im, dường như nhận ra người quen nên không dám làm gì.



- Bà biết tôi là con đĩ rồi, còn hỏi chi… đi hỏi chồng bà ấy… - cô gái trẻ cố sức đáp.



- À … mày già mồm à… mày muốn kiếm tiền bằng cách phá hoại hạnh phúc gia đình tao à… tao cho mày chết…



Vừa nói dứt lời, bà cô kia toan vung tay lên định tát bồi thêm mấy cái. Đúng lúc đó chàng Hề xuất hiện, chàng chạy đến ôm cô gái trẻ kia, vừa che chắn, vừa ngẩng mặt lên nói:



- Không đánh… không… đánh…



Chưa kịp hiểu chuyện gì, mấy người phụ nữ dừng lại nhìn kỹ anh Hề, rồi bất chợt cười lớn:



- Á À… bảo vệ cơ đấy, người yêu mày phải không con đĩ… ha ha… đúng, mày chỉ hợp với những thằng khố rách áo ôm như vật thôi… đừng có mơ mộng làm chi – Một người phụ nữ già lên tiếng.



- Lần này tao tha nhưng lần sau thì không may mắn vậy đâu… tốt nhất mày hãy sống lương thiện đi con đĩ…



Chửi xong rồi mấy người phụ nữ quay mặt đi, thanh niên trẻ đi Dream trước khi đi còn đá bồi cho anh Hề một cái đau điếng người. Lúc sau, cô gái trẻ đẩy anh Hề ra, đứng dậy rồi hỏi chuyện anh Hể:



- Cảm ơn anh, sao anh lại giúp em… anh biết em là ai không, em xứng đáng bị như vậy, âu cũng là hậu quả thôi.



- Cảm ơn… không… cảm ơn… không biết… - Hề cười, đáp lắp bắp.



- Anh có đau không? Anh tên gì?



- Hề… thằng Hề… cô… cô là gì… con đĩ phải không?



Cô gái trẻ chợt nhận ra chàng Hề thật lạ, cái tên cũng lạ, hành động và lời nói còn lạ hơn. Bất giác cô cười lớn.



- Ừ… em là con đĩ… vậy sao anh còn giúp em làm gì… con đĩ là để người ta chửi, người ta đánh… đâu để người ta thương hại



- Sao lại đánh… lại… chửi … sao không đánh Hề, chửi… Hề…– Hề ngây ngô



Cô gái trẻ nhận ra sự thiếu hiểu biết của anh chàng về một con đĩ là như thế nào, với anh đó đơn giản chỉ là một cái tên để gọi mà thôi. Cô mỉm cười.



- Không sao, chỉ tại con đĩ cướp chồng người ta thôi.



- Chồng… chồng là ai?



Hề ngây ngô quá, cô gái không nhịn được cười. Rồi cô cầm tay Hề đi ra phía Hồ, chọn một chiếc ghế đá trống để nghỉ, tránh những con mắt đanh tò mò và những nụ cười nhạo báng hai người.



- Em tên là An, không phải con đĩ… anh phải gọi em là An nghe chưa?



- An… An…



Vậy là đôi bạn trẻ cứ cười cười nói nói. Chưa bao giờ An cười nhiều thế. Rồi cô cùng chàng Hề đi bộ về phía ráp xiếc, cứ thế đi mà chẳng biết mệt là gì. An chào chàng Hề khi anh chuẩn bị bước vào rạp xiếc, cô tiếc nuối.



An là sinh viên năm cuối Kinh tế. Cô là con đĩ, ừ, cả lớp, cả trường những ai biết đến cô thì đều biết cô là một con đĩ, một con đĩ có sức học đáng nể. Một cô gái chuyên lên xe những kẻ có tiền, ít nói, ít cười, ít ai thấy An có bạn bè hay biết gì về gia đình An. Nhưng đâu ai biết rằng An cần tiền thế nào, ít ai biết rằng mỗi ngày An đều phải vào bệnh viện để cùng cô em gái nhỏ chăm sóc mẹ chạy thận. An không cần ai thương hại, cũng không trốn tránh sự dơ bẩn cô đã nhúng vào từ những ngày đầu nhập trường. Bởi cô sống cuộc đời của riêng mình, bởi ai sẽ hiểu và thông cảm cho cô trong xã hội này cơ chứ. An không quá đẹp nhưng với mái tóc đen, chiếc răng khểnh cười duyên và làn da trắng đủ giết bất cứ ai, huống hồ là những gã đàn ông chán vợ già và luôn thèm của lạ. An không đi khách quá 1 giờ cho một lần, không quá hai lần một ngày và không bao giờ đi quá ba ngày trong một tuần. Giá của cô là 4 triệu cho một lần như thế. Số tiền ấy đủ để trả viện phí cho mẹ, học phí đại học và cho đứa em gái nhỏ. Cô em gái thương chị lắm, chị vừa học giỏi, biết kiếm tiền và dạy em gái đủ thứ. Hai chị em rất thương yêu nhau, điều đó phần nào giúp mẹ thêm động lực sống.



Chủ nhật tuần sau đó, An đạp chiếc xe đạp đến tìm chàng Hề. Mọi người ở rạp xiếc bất ngờ, ngạc nhiên kinh khủng. Chẳng hiểu đâu ra cô gái trẻ đẹp đến tìm thằng Hề hâm hâm làm gì nữa. An rủ anh Hề đi chơi. Hề gật đầu vừa cười vừa gãi đầu, nhìn lạ lắm. An không nghe được anh Hề nói gì nhiều, không thấy anh múa mép như bao gã đàn ông khác, những cái gì ngây thơ nhất đều thuộc về anh. Ở bên anh Hề, An thấy mình được tôn trọng, được cười thoải mái dù anh không pha trò, được bình yên ngắm nhìn những bộn bề cuộc sống mà bấy lâu nay cô bị cuốn vào. Giờ cũng vào cuối thu, hoa sữa thoang thoảng khắp những con phố Hà Nội, trời se lạnh, An bất giác đặt hai tay lên eo Hề. Giật mình Hề phanh lại rồi chống chân xuống hỏi:



- An… có gì… bảo Hề vậy?



- Không, em chỉ hơi mỏi tay nên đặt nhờ lên anh thôi, hi… - An nhẹ nhàng đáp.



Rồi An rủ anh đi lang thanh khắp những con phố cổ, lòng vòng quanh bờ Hồ, kể cho anh nghe về mình, một sinh viên năm cuối, về một người mẹ và cô em gái. Chiều muộn, khi hai người về trước của rạp xiếc, An trông suy tư lắm, hỏi Hề:



- An là một con đĩ, anh có ngại khi làm bạn với em không?



- Không… Hề là bạn của con đĩ… là bạn của An…



An cười nhẹ, tạm biệt anh Hề rồi quay mặt đi. Trong lòng cô tự hiểu anh Hề chăng hiểu con đĩ là thế nào. An buồn nhưng số phận đã đẩy cô trở thành một người như vậy, cô càng không muốn trốn tránh hiện thực đó. Với anh Hề lại khác, từ bé có ai khiến anh ngại ngùng như vậy đâu, đã có ai nói chuyện nhiều với anh vậy, và chẳng một cô gái nào nhìn anh một cách trìu mến như An. Mọi người trong rạp xiếc cũng vui cho Hề, nhưng càng vui thì lại càng thấy lạ, họ cố hỏi anh Hề:



- Ai vậy Hề, cô gái đó là ai vậy?



- An… con đĩ, An… là con đĩ…



- Cái gì, con đĩ là sao?



Mọi người chẳng hiểu Hề nói gì. Chẳng lẽ thằng Hề muốn nói cô gái đó là con đĩ sao? Trông rất hiền, xinh mà, lại ngoan và lễ phép. Mà thằng Hề thì có cái gì đâu mà một con đĩ muốn đi chơi. Rồi mấy anh chị trong rạp cố gặng hỏi xem Hề gặp cô gái đó thế nào. Hề kể hết cho họ nghe về hôm chủ nhật đó, về những người phụ nữ đánh An, về những gì An kể. Nghe xong mọi người im lặng, chợt có chú lớn tuổi nói:



- Mày có hiểu con đĩ là gì không? Là người có thể ngủ với bất cứ ai, hiểu không? Nghĩa là không phải người tốt đó.



- Không … không… An tốt… An tốt… - Hề lắc đầu



- Đúng đấy, con bé đó không tốt đâu, ai biết được nó có âm mưu gì. - Một chị nói thêm vào.



- Không… không…



Những ngày sau đó, An vẫn đạp xe đến rủ anh Hề đi chơi, đi ăn những quán ăn lề đường, tất cả những gì bình dân và giản đơn nhất. Hề vui lắm, nhìn An và cười nhiều. An cũng vậy, nhìn anh cười mỉm trìu mến. Mọi người nhìn vào đôi bạn trẻ đều tưởng đó là một đôi yêu nhau tình tứ, luôn trao nhau những nụ cười hạnh phúc. Trên con phố nhộn nhịp người qua lại, có hai người trẻ tuổi đạp xe lóc cóc chẳng màng gì xung quanh. Trước khi chia tay, cả hai ngập ngừng:



- Anh có quý An không? – An hỏi nhẹ



- Có… có…



- Qúy nhiều không?



- Nhiều… nhiều…



- Anh có muốn ở bên An nhiều không?



- Muốn… muốn…



- Vậy sau này anh sẽ cưới An nhé?



- Cưới… là gì…



- Là sống bên An suốt đời ấy…



- Có… muốn…



An cười rồi tạm biệt anh Hề. Vừa đạp được mấy vòng, cô bắt gặp ngay một khuôn mặt mới ít ngày trước cô mới gặp, một kẻ đã bỏ số tiền không nhỏ cho một tiếng bên cạnh cô. Đó là Lâm, có chức tước trong rạp xiếc, nhân viên trong rạp thường gọi hắn là Lâm già, một kẻ thích trêu ghẹo phụ nữ hay đối xử phũ phàng với bất kỳ ai gã không ưa. Hắn cũng vào tuổi cha chú, mấy cô gái trẻ trong rạp xiếc vẫn sợ mỗi khi thấy hắn. Chỉ cẩn thấy gái đẹp thôi là đôi mắt hắn sáng lên, buông lời trể ghẹo, thật là một kẻ bợm tình. Thấy An, Lâm cười nhạo:



- Kìa cô em, đến đây tìm gì vậy, có người quen hả, có gì anh giúp.



- Không cần… - An toan bỏ đi



- Ấy, chẳng lẽ nói chuyện cũng cần phí sao cô em?



An không nói gì thêm nữa, đạp xe đi thẳng. Lâm ới theo:



- Mấy hôm nữa anh em mình lại gặp nhau nhé.



Lâm vừa vào đến cửa, tay bảo vệ chạy ra hí hửng:



- Anh để em dắt cho, mà anh quen cô gái đó à?



- À, quen, bạn học đứa con gái ấy mà.



- Ra vậy, người yêu thằng Hề đó, nó vẫn thường đến rủ thằng Hề đi chơi. Thằng đó trông thế mà tốt số thiệt.



- Cái gì? Người yêu thằng Hề…



Lâm già há hốc mồm, lão không tin hỏi đi hỏi lại mấy người nữa. An, cô gái khiến lão mất gần nửa tháng lương chỉ trong một giờ, vậy mà lại là người yêu thằng thiểu năng kia. Lâm cay lắm, hậm hịch cho gọi thằng Hề lên văn phòng.



- Cái An khi nãy là người yêu cháu phải không?



- … An… là bạn… bạn



- Thôi, không phải giả vờ. Không chịu khó tập luyện, lại học đòi yêu đương, từ giờ cấm không chơi bời gì nghe chưa.


- Không… không…


Hề lắc đầu rồi chạy ra, mấy anh chị trong rạp không hiểu chuyện gì, chạy đến hỏi:


- Có chuyện gì em, nói anh chị nghe.


Hề không nói gì, đi thẳng về phía mấy chuồng thú, trông buồn lắm. Ít hôm sau An vẫn đến tìm anh Hề đi chơi như thường lệ. Thấy anh buồn, cô gặng hỏi:



- Anh không quý An nữa phải không? Sao hôm nay thấy anh lạ, không vui như mọi khi.


- Không…


- Vậy nói cho An nghe chuyện gì nhé.

- Chú Lâm không cho Hề gặp An… nhưng Hề không nghe…

Tất nhiên An biết Lâm là ai. Cô cười:


- Sao anh không nghe lời chú Lâm?


- An là người tốt… Hề quý An… muốn gặp An…


- Nhưng An là một con đĩ… anh hiểu phải không?


Hề lặng im, cúi đầu xuống, có lẽ anh vẫn nhớ những lời mà mấy anh chị trong rạp nói về An.


- Hiểu… nhưng Hề quý An… Hề không quan tâm…


Câu trả lời khiến An lặng mình, rốt cuộc thì anh Hề cũng hiểu. Câu trả lời đó thực sự nghiêm túc, dường như đó không thiểu năng chút nào.


- Vậy anh không sợ khi đi cùng An phải không?


- Không – Hề lắc đầu.

An ôm trầm lấy anh Hề, ôm chặt lắm, rồi khóc.


- Vậy… đừng xa em nhé, mãi bên em nhé.


Anh Hề như cứng đơ người, chẳng ai từng ôm anh như thế, huống chi là một cô gái.

- Mãi bên An…


An đưa tay gạt nước mắt:

- Vậy là An vui rồi, giờ An dẫn anh đi thăm mẹ nhé.


Nói rồi họ lên xe, anh Hề đèo An, còn cô đặt hai tay lên anh tự nhiên hơn. Họ thực sự là một đôi tình nhân hạnh phúc. An dẫn anh Hề đi gặp mẹ và em gái, lần đầu tiên cô dẫn một người bạn giới thiệu với gia đình. Mẹ cô vui lắm, dù nhìn anh Hề có chút không bình thường, nhưng bà hoàn toàn tin vào con gái mình.

Hạnh phúc đôi khi đến bất chợt, An đã có một người để gửi gắm những yêu thương, một người tưởng chừng như không bao giờ biết đến tình yêu. Mỗi con người sinh ra dường như đều có số phận của riêng mình, có người muốn thay đổi, có người chấp nhận và có những người không hề biết đến cái gọi là số phận. Anh Hề là một người như thế, với anh số phận không lấy đi cái gì và cũng không mang lại cho anh điều gì, anh sinh ra không phải để hỏi vì sao? Vì sao lại bị bỏ rơi, vì sao lại bị cười chê, phải đón nhận những lời miệt thị…? Không, anh vẫn luôn cười, nụ cười thể hiện chính con người anh chứ không phải từ căn bệnh quái ác kia.


Và giờ đây, anh là một người hạnh phúc, được đón nhận cái gọi là tình yêu, thứ tình cảm mà bất kể ai sinh ra đều mong muốn đạt lấy nó, nhưng không phải ai cũng có được.


-Tùy Phong -

Tâm sự của cô gái sau 1 lần bị chịch xã giao

Tâm sự 1 Cô Gái ... Hix Hix


Chịch đc tao 1 lần thì làm ơn đừng nghĩ tao dễ dãi
😉
. Mày thì đau cái gì ? Tao thì đau lắm mày biết k? Máu t chảy ra nào m có quan tâm gì đâu
😊
. M đâm vòi vào da thịt t, t đau rát đến phồng rộp cả lên, m cũng chẳng thèm hỏi han... Đc lần đầu t đã k thèm nói làm gì rồi, lần này m lại còn tìm đến tận nhà t, phi tận lên giường t, sức đàn bà k làm gì đc rồi, 1 lần nữa m ép t máu t lại chảy... T k cho thì m gọi cả bạn m vào trong phòng t, k biết m có thương t k?
😊
.
T bảo mẹ t rồi m đừng nghĩ m sẽ thoát, mẹ t bảo mai đi chợ mua vợt muỗi. Dạo này ẩm mốc quá nên nhiều muỗi lắm
😒
.
Mẹ t còn bảo mai mua cả lọ chống côn trùng về cho t bôi
😤
😤
. Mẹ con đĩ muỗi. A di đà phật thiện tai thiện tai
🙏
🏻
🙏
🏻
🙏
🏻 :))))))

Đĩ và không Đĩ

 Có lần, trong câu chuyện phiếm sau khi làm tình cùng nhau, hắn kể cho nó nghe.


- Hôm qua đi nhậu, bạn anh kể, chơi đĩ bây giờ rẻ thật, nó dắt một con bé mới gặp lần đầu tiên đi ăn uống, cafe rồi thì con bé đồng ý về khách sạn ngủ cùng nó, chưa tới 500 ngàn. – Hắn cười nhạt.
Nó chăm chú nhìn hắn, ánh mắt bỗng dưng kỳ lạ đến khó hiểu. Và nó nói, rất nhẹ nhưng đủ để đè lên tâm trí hắn.
- Sao anh không nghĩ, con nhỏ đó sẽ kể cho bạn nó nghe rằng, đĩ đực bây giờ rẻ thật, chẳng tốn một xu nào cho nó mà nó còn phải dẫn mình đi ăn và trả tiền khách sạn. Đĩ hay không đĩ, rẻ hay không rẻ, tùy vào vị trí mình đang đứng mà nhận định thôi.
Nó nói rồi dụi đầu vào ngực hắn, nhắm mắt, cố kéo mình vào giấc ngủ… để mặc cho hắn nằm đó, tâm trí kẹt trong cái vòng Đĩ và không Đĩ.

Tản mạn về Đàn ông và Đàn bà trong tình yêu

Tản mạn về Đàn ông và Đàn bà trong tình yêu

"Những người phụ nữ ở bên đàn ông vì tiền thì thường lại được đàn ông yêu chiều nhiều hơn đàn bà nặng tình.
😳
😳
😳

Vì bọn họ có 1 điểm mà đàn ông rất thích, đó là "tôn trọng, ít cằn nhằn và hay rót mật vào tai"
-Vì họ k bao giờ lục tin nhắn điện thoại,k bao giờ hỏi hôm nay anh ở đâu làm gì với ai.
-K bao giờ giận dỗi ghen tuông khi thằng đàn ông kia có lỡ lên giường với con khác.
-Vì tất cả họ cần là tiền
💵
💵
💵

Còn đàn bà nặng tình thì thường hay bị chửi là ngu, là lắm mồm,là nhiễu sự,là gò bó,là k cảm thông,k thấu hiểu,k tâm lý...bla bla


Thế nên tôi bảo các chị em này lấy sổ tay ra, hằng ngày đọc đi đọc lại như câu thần chú để mà nhớ :
"Nếu muốn được đàn ông yêu thương, thì tốt nhất yêu họ ít thôi sống vì mình đi...Để họ ngửi nhiều vào chứ đừng làm họ ngán
👌
🏻
👌
🏻
👌
🏻
Trong chuyện tình yêu, kẻ nào yêu nhiều hơn, kẻ đó thua cuộc...Mà kẻ nào phụ thuộc là kẻ đó ngu!!!

Cám dỗ và cô đơn, vốn dĩ không phải là lý do ngoại tình

Một ngày, người vợ đi du lịch, chỉ có chồng ở nhà. Ở nhà một mình, người chồng lấy bia ra uống và nhàn rỗi xem tivi . Đúng lúc này, có một cô gái gọi điện thoại tới : “ Em đang rảnh rỗi, đến nhà anh chơi nhé”.

Người chồng nói: “ Không được đâu em, anh đi ra ngoài rồi”. Nhưng thực ra cô gái đã đứng trước cửa nhà anh ta. Cô là người nhiều lần thổ lộ tình cảm với anh, nhưng đều bị anh khéo léo từ chối.
Cô cầm trên tay rất nhiều thứ, trong đó có một chai rượu vang đỏ,đang đứng chờ anh mở cửa…
Người đàn ông nói: “ Để anh xuống bếp nấu ăn”. Cô vội vàng: “ Sao lại thế được, anh cứ để em” rồi bắt đầu bận rộn trong bếp.
 
Trong một căn phòng khác, anh ta bắt đầu gọi điện thoại cho một vài người bạn thân thiết mời họ đến nhà ăn cơm, nhưng mọi người đều bận việc và từ chối .
 
Được một lúc, cô gái gọi tên anh, anh đi vào nhà bếp và anh sững sờ. Cô bê đến cho anh một đĩa mỳ ý nóng hổi, thơm phưng phức. Đây là món mà anh rất thích ăn, nhưng thường ngày anh và vợ đều rất bận không có thời gian làm.
 
Hai đĩa mỳ ý ,vài món ăn phụ, một chai rượu vang. Cô gái mỉm cười dịu dàng, làm trái tim anh xao xuyến một cách khó hiểu.Nhân lúc cô không chú ý, anh tắt điện thoại di động, kéo rèm cửa ban công, anh nghe thấy tim mình đập loạn nhịp.
 
Uống xong chai rượu vang, cô gái kêu chóng mặt , yếu ớt ngã vào vòng tay của anh. Anh ta phải thừa nhận là cô rất xinh đẹp và anh ôm chặt cô gái trong vòng tay của mình. Trong giây phút đó, anh cảm nhận thấy cơ thể cô gái hấp dẫn đến nhường nào, trái tim anh trào dâng khát khao được chiếm hữu thân hình nóng bỏng, mĩ miều ấy.
 
Đặt cô gái ngủ trên giường. Anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ. Lúc này chuông điện thoại ở phòng khách vang lên. Là vợ và con anh gọi điện thoại về. Cuộc điện thoại của vợ đã làm anh bừng tỉnh. Anh ngồi trên sopha tay cầm điều khiển liên tục chuyển kênh và tiếp tục uống bia. Hơi thở nhẹ nhàng của cô gái vương vấn bên tai anh. Nhưng anh cố gắng xua đuổi ý nghĩ ấy ra khỏi đầu và giữ cho tim mình bình tĩnh…

Cô tỉnh dậy vào sáng hôm sau,nhưng anh đã trải qua một đêm trằn trọc mất ngủ. Anh chuẩn bị đồ ăn sáng cho cô gái, trong lúc ăn cô hỏi anh : “ Anh không thích em sao”. Anh trả lời: “ Thích”. Cô vô cùng thất vọng: “ Anh không cô đơn ư? Anh nói thích em vậy tại sao tối qua anh lại không……” Cô gái ngập ngừng.
 
Anh nói : “ Cuộc sống là một chuỗi những trách nhiệm. Giống như bát cơm và canh vậy. Mặc dù ăn mãi đến không cảm thấy hương vị gì ,nhưng ngày nào cũng phải ăn. Thậm chí có lúc cảm thấy rất khó nuốt, nhưng không ăn thì trong lòng trống trải” . Cô gái cúi đầu xuống, im lặng….
Tiễn cô gái ra về, anh ta chưa bao giờ cảm giác nhẹ nhàng và thanh thản đến vậy. Tình yêu là sự gắn bó thủy chung, là ý thức trách nhiệm. Nếu không yêu hoặc không thể gánh vác trách nhiệm vậy thì đừng dễ dàng mở cửa trái tim mình. Cám dỗ và cô đơn, vốn dĩ không phải là lý do ngoại tình.

Bản lĩnh đàn ông không nằm ở đâu hỡi các chàng trai?

Bản lĩnh đàn ông không nằm ở chỗ ngủ được với bao nhiêu cô, mà là vượt qua được bao nhiêu cám dỗ.

Rõ ràng chỉ có mấy cậu nhóc choai choai nuôi hoài không lớn, ngoài tinh trùng nhiều hơn não sĩ diện hão thích khoe khoang mới mang chuyện mình ngủ với bao nhiêu con hàng để chứng minh mình chỉ là sextoy miễn phí.
 
Đàn ông trưởng thành họ tự biết kiềm chế dục vọng và trân trọng người đàn bà đi với mình cả cuộc đời. Dẫu biết ở đời phở dễ kiếm hơn cơm, nhưng cơm chắc chắn muôn đời thơm hơn phở, cái thứ lúc nào cũng có mùi chua chua lợm giọng.
 
Thứ gì dễ dãi có bao giờ bền lâu, anh muốn đầu bạc răng long bên một người anh yêu thương trân trọng hay chút ham muốn được thoả mãn trong phút chốc, rồi sống cô độc cả đời.
 
Đàn bà không ngu ngốc, đừng lừa dối họ bằng câu anh yêu em nhưng anh ngủ với nó. Không muốn so sánh với chó nhưng con chó nó có bạn tình riêng mình rồi thì nó cũng không lang thang nhà hàng xóm tìm con cái khác. Con người khác con vật ở chỗ có ý thức ấy, chỉ cần trong lúc bản năng trỗi dậy anh có nhớ tới cô gái ấy, hay rằng anh quên rồi. Thế thôi ngay trong giây phút ấy anh hết yêu cô gái ấy rồi.
 
Anh ạ, chúng ta là nói chuyện với nhau, tôi không phải dạy đời dù lời của tôi có gay gắt. Nhưng thật sự những anh con trai ấy đừng làm xấu mặt đàn ông. Đừng để địa ngục cũng không có chỗ cho anh đặt chân.
 
Thân ái, gửi người đàn ông "bản lĩnh" của cô gái kia.

Một người đàn ông yêu em sẽ như thế nào?

 Một người đàn ông yêu em sẽ như thế nào?


, sẽ không bao giờ ngủ với người đàn bà khác, biết kiềm chế ham muốn của mình. Chứ không phải ngủ với người khác rồi giải thích với em rằng: " Nó chỉ là phở thôi mà, anh ngủ với nó nhất thời nhưng sẽ về với em, vì em là cơm" - Người đàn bà thông minh sẽ không bao giờ chấp nhận !

Thứ Năm, 25 tháng 2, 2016

100 sự khác nhau giữa Hà Nội vs Sài Gòn hài hước đến ngỡ ngàng

100 sự khác nhau giữa Hà Nội vs Sài Gòn hài hước đến ngỡ ngàng

 
Cà phê:
Cà phê Sài Gòn với những hàng ghế xếp thẳng hàng như trên xe bus
Cà phê Hà Nội chen chúc với hai đôi tình nhân cùng xếp chung một bàn
Sài Gòn: Đt Cafe + ít sữa + đá + đá + đá … + đá = 1 ly phê sữa đá, xong cafe có 1 ấm trà to tướng … chan vào cafe uống ? hết lại có thêm (không cần xin)
Hà Nội: Cafe + sữa + 2 cục đá = cốc nâu đá, xin mỏi miệng đuợc cốc nước lọc

Ăn trưa:

Cơm trưa Sài Gòn với tô canh khổ qua hai ngàn rưởi
Cơm trưa Hà Nội với bát nước rau dầm sấu không lấy tiền

Gọi điện ngoài đường:
Ở Sài Gòn, bạn hãy dừng xe - dắt lên vỉa hè - quay ngược đầu xe - nếu không muốn chiếc điện thoại của bạn cuốn theo chiều gió
Ở Hà Nội, bạn hãy đứng giữa ngã tư tấp nập người qua để nói chuyện điện thoại - cho cả thế giới biết bạn là ai

Cảm ơn:
Ở Sài Gòn, bạn dửng dưng khi thấy cô receptionist cúi gập người chào bạn
Ở Hà Nội, bạn xúc động đến sững sờ khi thấy ai đó nói lời cảm ơn

Cơn mưa:
Mưa Sài Gòn giống tính tình các cô gái Sài Gòn - đỏng đảnh nhưng mau quên
Mưa Hà Nội giống tính tình các cô gái Hà Nội - âm ỉ và dai dẳng

Ăn mặc:
Ở Sài Gòn, bạn có thể mặc quần short, dép lê đàng hoàng vào Rex
Ở Hà Nội, bạn có thể thấy các bác xe ôm mặc đồ vest đứng chờ khách bên Bờ Hồ

Xe máy:

Ở Sài Gòn, họ gọi chiếc xe gắn máy của bạn là xe hai bánh
Ở Hà Nội, họ coi chiếc xe máy của bạn là xe có động cơ

Giao thông:
Ở Sài Gòn, bạn có thể vượt đèn đỏ thoải mái - nhưng chớ có đi vào phần đường xe hơi
Ở Hà Nội, bạn có thể lượn lờ trước mũi xe hơi - nhưng đừng có dại dột mà rẽ phải tùy ý

Ở Hà Nội: Đèn đỏ không được rẽ phải
Ở Sài gòn: Đèn đỏ có nơi còn được quẹo trái

Trà đá:
Ở Hà Nội, một cốc trà đá của mấy bà hàng nước giá năm trăm đồng
Ở Sài Gòn, cốc trà đá đó có thể pha làm bốn ly nhưng lại miễn phí

Ăn phở
Tô hủ tíu mì Sài Gòn được bưng ra với tô được đặt trên chiếc *a
Bát phở gà Hà Nội được khuyến mại với ngón tay cái của con bé bưng bê

Giầy vớ:

Đàn ông Hà Nội có thể đi giày mà không cần mang vớ
Con gái Sài Gòn có thể đi vớ mà không cần mang giày

Con đường:
Hà Nội: Đường, phố, ngõ, ngách
Sài Gòn: Đại lộ, đường, hẻm, hẻm

Đụng hàng:
Khi hai cô gái cùng thích một món đồ giống hệt nhau

Con gái Hà Nội: “Tớ với ấy cùng mua nó nhé?”
Con gái Sài Gòn: “Ấy mua rồi à? Vậy tớ sẽ chọn thứ khác”

Dao dĩa:

Khi bạn nói: “Cho tôi thêm một cái dĩa” với người bồi bàn
Ở Hà Nội: Người ta sẽ mang cho bạn một cái nĩa
Ở Sài Gòn: Họ sẽ mang cho bạn một chiếc *a

Tỏ tình:
Khi bạn nói với một cô gái: “Thế em có yêu anh không?”
Con gái Hà Nội: “Nếu nói không thì sao”
Con gái Sài Gòn: “Tại sao lại không nhỉ!”

Ăn sáng:
Khi bạn nhận lời đề nghị của người bạn: “Đi ăn sáng với tớ nhé?”
Ở Hà Nội: Hoặc là bạn có nhiều hơn 20 ngàn, hoặc là chả cần xu keng nào!
Ở Sài Gòn: Điều kiện cần và đủ: Bạn có tối thiểu 10 ngàn trong túi!

Dạ vâng:
Khi phụ huynh người yêu bạn có lời mời bạn đến nhà dùng bữa
Ở Hà Nội: Bạn nói: “Dạ, vâng!”
Ở Sài Gòn:! Đã “Dạ” thì khỏi cần “Vâng”

Chào hỏi:
Khi bạn chào phụ huynh bố mẹ người yêu trước khi ra về
Ở Hà Nội: “Cháu chào cô cháu về!”
Ở Sài Gòn: “Con thưa dì con dzìa!”

Giàu có:

Bạn được coi là giàu có khi…
Ở Hà Nội: Bạn có rất nhiều tiền
Ở Sài Gòn: Bạn tiêu rất nhiều tiền

Giữ xe hàng quán:
Hà nội: Giữ xe miễn phí
Sài gòn: “Anh cho xin 2 ngàn”

Uống bia:
Hà nội: Bia hơi, lạc rang, 9 giờ phắn
Sài Gòn: Chai lạnh, đá to, nồi lẩu, nửa khuya dzìa

Karaoke:
Hà Nội: Chọn bài, hát vui là chính, hát sai tông cũng kệ
Sài Gòn: Chọn số, hát hay là chính vì thế hát rất tình cảm. Nhỡ mà sai tông sẽ quê lắm đấy ạ

Xôi:
Hà Nội: Gói lá khoai hay lá sen, xôi đồ bằng chõ
Sài Gòn: Cho vào hộp, hay bịch nylon, cơm nếp nấu bằng nồi

Phở:
Hà Nội: Khó mà thiếu mì chính, quẩy
Sài Gòn: Làm sao ăn phở được khi mà không có rau, giá và tương đỏ (hoặc đen)

Siêu thị:
Hà Nội: Đắt đỏ, hàng hóa không thiết thực
Sài Gòn: Thuận tiện, giá rẻ như chợ. Là nơi thư giãn mỗi cuối tuần cả gia đình

Nhà sách:
Hà Nội : Nhân viên hách dịch
Sài Gòn : Vào đọc chùa thoải mái, nhất là các em bé, có thể ngồi tại chỗ đọc mà không sợ bị đuổi

Chùa chiền:

Hà Nội: Bước chân vào là thấy lõng nhẹ bẫng, hỉ nộ ái ố đã để lại ở phía ngoài cửa
Sài Gòn: Không gian ồn ào, không tịnh

Tào phớ:
Hà Nội: Lát mỏng, nhớ ngày xưa hay hớt bằng vỏ con trai!
Sài Gòn: Lát dày cục, có gừng trong nước đường chứ không phải là hoa nhài

Cắt chanh:
Hà Nội: Bổ ngang
Sài Gòn: Bổ dọc 2 bên, bờ phần giữa

Lơ đễnh đ.ng phải xe dừng đèn đỏ đằng trước:
Hà Nội: Đan Mạch.....
Sài Gòn: Nạn nhân chỉ quay lại xem thủ phạm là ai rồi… chờ đèn xanh tiếp

Cây xanh:
Hà Nội: Nhớ phố hoa sữa Nguyễn Du, hàng sấu trên Trần Hưng Đạo
Sài Gòn: Me xanh đường Trần Văn Thủ, cây sao trên Ba tháng hai

Tán gái:
Gái Hà Nội: dễ tán, khó bỏ
Gái Sài Gòn: dễ bỏ, khó tán

Cuối tuần:
Hà Nội: cả gia đình quây quần nấu nướng ăn tươi
Sài Gòn: đi ăn tiệm

Chất chơi và chất chiến:
Hà nội: Xe đẹp, điện thoại nhỏ, áo bỏ trong quần nhưng hỏi tiền thì x có.
Sài gòn: 5 số 67, TaK X đời đầu, áo phông quần sóc, hỏi tiền : Chú cần nhiêu???

Chợ tình:
Chợ tình Sài gòn: Anh hai có sài em hông
Chợ tình Hà nội: Chơi gái không đại ca

Xe:
Hà Nội : hiếm gặp những xe đời cũ
Sài Gòn : những xe viện bảo tàng cho mượn vẫn lưu hành đầy trên đường phố

SG: chả ram , chả giò
HN: nem rán

Vá xe:
Sài gòn : Vá xe lúc nửa đêm… em xin 5 ngàn thôi
Hà Nội : Muộn rồi em ơi, 50 nghìn anh vá cho

Hồ:
Sài Gòn : Hồ con rùa to mà nhỏ , nhỏ mà to
HÀ nội : Các hồ đều bé dần lại

Xe khách:

Sài gòn : Đi xe đò !!! 1 người 1 ghế ( số ghế đàng hoàng ) không đón thêm nếu đã đầy
Hà Nội: Anh ngối xích vào , cho người ta ngồi với !!!!!!!
Shopping thì Hà Nội thua đứt TPHCM rồi:
HN: Mới sáng sớm ngày ra mà đã mặc cả kinh thế, đi đi không để còn đốt vía nào!
SG: Cám ơn anh. Lần sau lại ghe'’ em nha.

Tức mình chửi nhau (nhẹ nhàng, heh heh heh):
HN: Đồ dở hơi
SG: Quân mắc dịch

Hài:
HN: Nặng về lời nói.
SG: Nặng về cử chỉ.

Hà-nội: Vào quán, ngôi lâu (hơn 30ph) là bị đuổi!
Sài-gòn: Vào quán, muốn ngồi bao lâu thì tùy!

Người Hà-nội: nói dài dòng nhưng khó hiểu!
Người Sài-gòn: nói ngắn gọn nhưng dễ hiểu!

Tiệm Internet:
Hà-nội: ít nhưng rẻ!
Sài-gòn: nhiều mà mắc!

Nhà cửa:
Sài-gòn: rộng và sâu
Hà-nội: nhỏ và ngắn

Chào hỏi:
Hà-nội: bạn phải thưa bẩm rõ ràng bằng lời nói!
Sài-gòn: bạn sử dụng cử chỉ: cúi người!

Về đồ ăn:

Người HN hay ăn mặn
Người SG hay ăn đồ ngọt

Phong cách sống:
Người HN ra ngoài ban ngày, đêm về với u nó
Người SG ban ngày ở với vợ, ban đêm ra ngoài nhậu với bạn

Ở HN: nếu bạn gọi cái tẩy thì nó sẽ là cái tẩy
Ở SG: nếu bạn gọi cái tẩy, họ sẽ mang đến cho bạn một ly nước đá

Thuốc lá:
Ở HN, rất dễ dàng gọi 1 bao VINA
Ở SG, em chỉ có Mèo thôi anh Hai

Biển quảng cáo:
Ở HN, phải mang tính lịch sự, trang trọng
Ở SG, càng hài hước càng thu hút mọi người

HN có bún chả
SG có cơm tấm

Người Hà Nội gọi người yêu là anh yêu, em yêu
Người Sài Gòn gọi người yêu là ông xã, bà xã

Gời điện về việc kinh doanh:
Hà Nội: chú là con ai đấy?
SG: mang kế hoạch kinh doanh đến ta cùng bàn nhé!

Phát triển dự án:
SG: Làm thế nào để tự mình tạo lãi nhanh nhỉ?
HN: Thế Trung ương cho bao nhiêu tiền?

HN: Yêu vẫn phải giữ
SG: Yêu là hết mình luôn

Giục người bán hàng gói nhanh lên:

SG: Vâng em làm ngay đây
HN: Làm gì mà cuống lên thế! Muốn nhanh biến sang hàng khác!

Khi khách đến nhà :
HN : Mời bác dùng cốc chè tươi ạ
SG: Tí !!! Con chạy ra quán bà Ba mua chai nước ngọt về coi

2 người bạn nói chuyện với nhau :
HN: Tớ nói cho cậu nghe cái này nhé
SG: Eh tao nói cho mày nghe cái này nè

Khi ai cho mình cái gì:
HN: Vâng quí hóa quá
SG: Trời ơi dữ hông

Khen đồ ăn ngon:
HN: Ngon tuyệt cú mèo
SG: Ngon bá chấy bọ chét

Khen vật gì to:
Hà Nội: To vật vã.
Sài Gòn: Bự bành ki

HN : bắt nạt
SG : ăn hiếp

HN : mất điện, mất nước
SG : Cúp điện, cúp nước

Con gái SG : da rám nắng, nói năng dễ thương
con gái HN : da trắng , lạnh lùng khó bắt chuyện

Người SG nói: dễ hiểu
Người HN nói: suy nghĩ trước khi hiểu

Hà nội: chị ơi cho em cái túi nylon
Sài gòn: chị ơi cho em cái bịch xốp

Nói về ngu:
Hà nội: ngu hết phần chó
Sài gòn: ngu như heo.

Về hoa quả:
Hà nội: quả táo,
Sài gòn: trái bom

Hà nội: quả dứa
Sài gòn:trái thơm

Hà nội: Buôn dưa lê
Sài gòn: Tám

Uống bia:
Hà nôi: Chai bia được rót quay vòng cho nhiều ly
Sài gòn: Chai của ai người ấy uống

Uống rượu:
Sài gòn: Rượu sẽ phải uống cùng với nước đá và vài lát chanh
Hà nội: Bắc cạn và không được …giảm sóc

Khách sạn:
Sài gòn: Khi bạn dừng xe, sẽ có người mở cửa và giúp bạn bê đồ
Hà nội: Có thể bạn sẽ phải gọi rát cả cổ mà chưa thấy lễ tân đâu

Có những dòng sông, chúng giống nhau đến lạ:
Sông kim ngưu ở hà nội
Kênh nhiêu lộc ở Sài gòn

Sài Gòn gọi là xí muội
Hà Nội gọi là ô mai

Hà Nội: Mời cơm … ứ dám ăn
Sài Gòn: Mời cơm là … phải ăn

Hà nội : Đổi tên công viên Lê Nin thành công viên Thống Nhất
HCM : Đổi tên dinh Độc Lập thành hội trường Thống Nhất

Hà Nội : Đường Giải Phóng chạy ra QL 1.
HCM: Đường Hà Nội chạy ra QL 1.

Hà nội: Gội đầu thư giãn
Sài Gòn: Hớt tóc thanh nữ v hớt tóc máy lạnh
Thực ra vào trong đó thì như nhau

Hà Nội: nỡm ạ
Sài Gòn: quỷ sứ v đồ quỷ

Hà Nội: đèo em nhá
Sài Gòn: chở em

Sài Gòn: hun
Hà Nội: hôn

Uống Cafe:
Ở Sài gòn: thường uống cafê có nhiều đá vào buổi sáng trước khi đi làm
Ở Hà nội: thường uống cafe khi đi chơi vào buổi tối trước khi ..đi ngủ

Nếu bạn gọi một ly nâu:
Ở Sài gòn: bạn sẽ được chủ quán mang cho một ly cà phê đen
Ở Hà nội: bạn sẽ được 1 ly cà phê có thêm sữa

Nếu bạn muốn uống cà phê sữa:
ở Sài gòn: cho xin 1 ly bạc sửu
Ở Hà nội: nếu bạn gọi 1 ly bạc sửu bạn sẽ nhận được câu trả lời - không có, hoặc bạn bị coi là…hâm.

Sinh viên và cave:
Sài gòn: nhiều em sinh viên trông như cave
Hà nội: nhiều em cave trông như sinh viên

Ca ve:
Khi bạn vừa thanh toán xong tiền cho cave…
Cave Hà Nội: “Cho em xin thêm 10 nghìn để còn đi xe ôm về?”
Cave Sài Gòn: “Em bớt cho anh 10 ngàn, lần sau nhớ kiu em nha..”

50 sự khác nhau giữa gái miền Nam và miền bắc

Gái miền nam nó yêu mình, mình là ông chủ. Đúng kiểu xuất giá tòng phu. Mình đi làm vất vả về muộn, say xỉn, nó chạy ra ngọt ngào: anh đi làm về có mệt không. Anh ăn gì, uống gì.
Gái bắc, nó yêu mình, nó sở hữu mình luôn. Đi làm về muộn 15 phút, mặt nó như cái mâm.

Gái nam mình xỉn, nó chăm mình nôn mửa các kiểu
Gái bắc mình xỉn, nó gọi đt cho bạn mình để kiểm tra đi đâu, mình xỉn, nôn mửa, thì kệ mình.

Gái nam nó không đòi hỏi nhiều trách nhiệm. Yêu và cưới tự nhiên như không.
Con gái bắc, mình cầm tay nó là nó coi như mình có trách nhiệm với nó cả đời. Thế mới tệ chứ.

Gái miền nam gần như không có khái niệm bình đẳng giới.
Gái bắc thì lại bình đẳng quá. Nhiều khi không biết ai là tướng trong gia đình.

Gái bắc mà có chồng tòng teng, nó cắt ... luôn. Cắt xong rồi ngồi khóc hu hu.
Gái nam mà có chồng tòng teng. Nó đến phang con kia bét nhè luôn. Xong về nhà vẫn thờ chồng như một, chả vấn đề gì.

Gái bắc mà ko hài lòng về chồng, ví dụ chồng lăng nhăng. Đến cơ quan kể um với chị em đồng nghiệp. Chị em xúm lại “Bỏ mẹ nó đi, cần đ’o gì”. Bình đẳng giới mà
Gái nam thì không có khái niệm không hài lòng về chồng.

Nhưng gái nam, nó là bồ mình, nó là vợ mình, mình phải lo cho nó đến tận răng. Tức là mình làm ăn ngày càng phải tấn tới. Mình sa cơ lỡ vận, nó chạy luôn.
Gái bắc, mình sa cơ, nó đi bán rau, bán cháo để nuôi mình


1. Con gái Miền Nam thích ăn me. Con gái Miền Bắc thích ăn sấu. Tuy nhiên, gái Miền Nam thích me chín, còn gái Miền Bắc mê sấu xanh.
2. Gái Miền Nam thích trai dễ thương. Gái Miền Bắc thích trai đẹp.
3. Gái Miền Nam chia tay bạn trai thì khóc. Gái Miền Bắc chia tay bạn trai thì cười.
4. Gái Miền Bắc thích đàn ông to. Gái Miền Nam thích đàn ông cao.
5. Ai chửi gái Miền Bắc sẽ bị chửi lại. Ai chửi gái Miền Nam sẽ bị tránh xa.
6. Gái Miền Nam lôi bạn đi ăn tiệm, gái Miền Bắc lôi bạn về nhà nấu cơm.
7. Gái Miền Bắc thích mua xe hơi. Gái Miền Nam thích ngồi xe hơi.
8. Gái Miền Bắc thích trai thông minh. Gái Miền Nam thích trai hài hước.
9. Gái Miền Bắc hay xem ti vi. Gái Miền Nam hay đọc báo mạng.
10. Gái Miền Nam ít đi chợ Bến Thành. Gái Miền Bắc rất hay ra Hồ Gươm.
11. Lấy phải chồng xấu, gái Miền Nam ly thân, gái Miền Bắc ly dị.
12. Gái Miền Nam ngồi trong tiệm gội đầu để tán chuyện. Gái Miền Bắc ngồi trong đó để gội đầu.
13. Gái Miền Bắc xài nước hoa theo nhãn hiệu. Gái Miền Nam xài theo mùi thơm.
14. Gái Miền Nam sợ nhất không có bạn trai. Gái Miền Bắc sợ nhất thiên hạ biết mặt bạn trai của mình.
15. Khi đánh nhau, gái Miền Nam dùng chân tay, gái Miền Bắc dùng guốc dép.
16. Đi dự tiệc cưới, gái Miền Nam nhìn bản thân mình, gái Miền Bắc nhìn cô dâu chú rể.
17. Gái Miền Bắc ăn quà chỗ nào đông. Gái Miền Nam ăn quà chỗ nào ngon.
18. Gái Miền Bắc ăn xong xỉa răng. Gái Miền Nam ăn xong uống cà phê.
19. Gái Miền Nam mặc đồ bộ ra đường. Gái Miền Bắc mặc váy đầm trong nhà.
20. Gái Miền Bắc thích chồng chức to. Gái Miền Nam thích chồng lương to.
21. Gái Miền Nam đi chùa vì vui. Gái Miền Bắc đi chùa vì tin.
22. Gái Miền Bắc thích Tuấn Hưng. Gái Miền Nam thích Đàm Vĩnh Hưng.
23. Gái Miền Bắc thích ăn kem que. Gái Miền Nam thích ăn kem ly.
24. Gái Miền Bắc thích bún ốc, gái Miền Nam thích bún bò.
25. Gái Miền Nam có thể yêu một lúc nhiều người. Gái Miền Bắc có thể yêu nhiều người nhưng liên tiếp.
26. Gái Miền Bắc có thể tự xưng là “bà”. Gái Miền Nam không bao giờ như thế.
27. Gái Miền Bắc hay làm thơ. Gái Miền Nam hay chụp hình.
28. Gặp kẻ cướp, gái Miền Nam la lớn, gái Miền Bắc đuổi theo.
29. Ngày Tết gái Miền Bắc nấu canh măng, gái Miền Nam nấu cà ri.
30. GáiMiền Bắckhi ăn phải có nước mắm. Gái Miền Nam khi ăn phải có nước tương.
31. Gặp con trai, gái Miền Bắc hỏi bằng cấp, gái Miền Nam hỏi gia cảnh.
32. Gái Miền Bắc hay khoe chồng con. Gái Miền Nam hay khoe bè bạn.
33. Gái Sài Gòn chụp hình áo tắm trên bãi biển. Gái Miền Bắc chụp hình áo tắm ở bể bơi.
34. Gái Miền Bắc thích lúc già sẽ giàu. Gái Miền Nam thích lúc già sẽ trẻ lại.
35. Khi chồng có bồ, gái Miền Nam đánh bồ, còn gái Miền Bắc đánh cả chồng lẫn bồ.
36. Khi chồng về khuya, gái Miền Bắc quát “Sao anh không đi luôn đi?” còn gái Miền Nam nói “Bây giờ mới về à?”.
37. Khi lấy chồng ngoại quốc, gái Miền Bắc thích lấy chồng châu Âu, gái Miền Nam thích lấy chồng châu Á.
38. Thấy người nổi tiếng, gái Miền Bắc bĩu môi, còn gái Miền Nam chạy tới chụp hình.
39. Gái Miền Bắc bôi kem dưỡng da. Gái Miền Nam bôi kem chống nắng.
40. Đọc bài này, gái Miền Nam quên ngay. Còn gái Miền Bắc sẽ nhớ đến già!

Tâm sự của một người Đàn Ông chân chính

Trò đời người cho a chịch cả đời anh xua đuổi . Con chó đưa Anh chịch vài buổi anh lại yêu. Khi thằng đàn ông mất chất ý, tâm niệm đã Yêu 1 đứa khác thì Nồi vợ có dát vàng nó cũng chẳng màng ra vô nữa đâu . Sự đời nó cứ đắng cay, Lầy lội vậy đó
Thôi thì âu cũng là cái liễn , mưa đến đâu mát mặt đến đó . Bạn nào sống chó đứa đấy chịu . Một khi người kia đã đem lòng yêu người khác thì tốt nhất tự tay tác phúc cho chúng nó đến với nhau để không thêm ai bị đau khổ nữa . Coi như kiếp trước mình làm điều ác kiep này mình phải chịu phạt.

 
Một người Đàn Ông chân chính nếu biết nghi cho gia đình hiện tại sẽ không bao giờ cho phép bản thân nuôi dưỡng bất cứ mầm tình hoang dại nào hết . Còn lũ đầu trâu mặt ngựa đầu đất óc cức, thì óc suy nghĩ bằng tinh trùng nên vì Nồi đổi bát canh chua , tình nghĩa bao năm cũng thua cái lỗ Nồi công cộng thôi

Thấm vậy nên ngoại tình không chóng thì chầy, không vầy con này thì cũng sẽ Bập con khác .
Đàn bà cứ có tiền trong tài khoản ATM đủ tiêu đủ xài , đủ đi du lịch khắp nơi , đủ lo cho Bố mẹ, tương lai con nhỏ là mãn nguyện rồi . Còn lại tập xác định là " For Fun đi . Còn không thì chịu khó nấu canh cho nó 2 lạng cao trăn thì " Liệt công tử" ngay đỡ phải lo lắng giề ::))
Hôn nhân muốn tồn tại được phải học cách nhường nhịn và tránh xa cám dỗ .
Chuyện ngoại tình rồi đi chén gái, chăn rau, chịch xã giao, bây giờ nó còn dễ hơn ra chợ mua mớ rau , vào nhà vệ sinh móc cu cho vào bím 1 lúc cũng đủ sướng rồi, hay vao mấy trang xvideos.com check ảnh check review alo là các em nằm nghiêng ráo nước té vào ghi pass bạn Anh ... chén 30p rồi lướt. Rồi về lại làm chồng ngoan bố mẫu mực bla bla bla ... . Mà chồng có phải cái chìa khoá đâu mà móc vào cạp quần 24/24 được .??...
Người Ông chung thuỷ, yêu thương bạn sẽ tự giác tránh xa mọi cám dỗ ,chỉ có duy nhất cách đó thôi
Chứ chả ai cướp được chồng của ai trên đời hết, sao k thấy ai chửi thằng đàn ông nắng cực nhỉ ? vđề cốt lõi ở đó cơ mà :))
P/s: Liệu chàng trai nào đủ bản lĩnh dám share trên dòng thời gian để chứng tỏ với n.yêu

Huyết thư từ những cô gái đang làm phò ở Đồ Sơn

Huyết thư từ những cô gái đang làm phò ở Đồ Sơn

Trước tiên, chúng em - những cô gái đang làm phò ở Đồ Sơn - xin khẳng định đây là bức huyết thư được viết bằng máu của chúng em: người cắt máu ở tay, người cắt ở chân, người cắt ở bẹn, người may mắn đến tháng thì không phải cắt vì đã có sẵn rồi, mỗi người góp một vài giọt để viết nên được bức huyết thư này.


Như mọi người đã biết, mấy ngày gần đây, truyền thông và mạng xã hội ầm ĩ, xôn xao về vụ một cô ca sĩ bỏ chồng rồi ngang nhiên cặp kè với một đại gia đang có vợ, gây bức xúc dư luận. Chuyện đó thực sự chúng em không quan tâm vì nó không ảnh hưởng tới thu nhập của chúng em. Duy chỉ có một điều khiến chúng em không hài lòng, đó là báo chí, truyền thông, dư luận, và đặc biệt là hội các mẹ bỉm sữa, cứ liên tục gọi cô ca sĩ đó là phò. Thay mặt cho những đồng nghiệp khác đang công tác trong ngành phò trên cả nước (chúng em nghĩ là chúng em đủ tư cách để "thay mặt", vì theo như thông báo mới nhất của Tổ chức nghiên cứu và phát triển phò Liên hợp quốc thì số lượng phò ở Đồ Sơn hiện nay chiếm 69% tổng lượng phò quốc gia, tức là chiếm quá bán, mà quá bán thì được quyền đại diện), chúng em nghiêm khắc đề nghị báo chí, truyền thông, dư luận, và đặc biệt là hội các mẹ bỉm sữa không được gọi cô ca sĩ đó là phò nữa, vì gọi như thế là đang xúc phạm những người làm phò chân chính như chúng em.
Tại sao ư? Trước tiên, những người làm phò chân chính ở Đồ Sơn như chúng em không đi cướp chồng, không phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Thậm chí, khách đến chỗ bọn em, sau khi đã giải tỏa bức xúc, còn được bọn em khuyên nhủ là nên quan tâm tới gia đình, chăm sóc cho vợ con. Khách nghe mười lần thì cả mười lần đều thấm thía, gật đầu lia lịa. Chúng em phục vụ khách cũng rất kín đáo, tế nhị, chứ không dám công khai nắm tay khách đi du lịch, mua sắm khắp nơi.
Chúng em làm việc trên cơ sở hết lòng tôn trọng khách, đặt lợi ích của khách lên hàng đầu: có khách không thích chơi bao, chúng em lại phải ngọt ngào phân tích về nguy cơ và tác hại của các bệnh lây nhiễm qua đường tình dục khi quan hệ mà không dùng biện pháp bảo vệ; có khách để quên ví, chúng em lần theo địa chỉ, mang đến tận nhà, trao trả tận tay vợ hoặc người yêu của khách; có khách bị xuất tinh sớm, chưa cho vào đã ra, chúng em linh động giảm tiền cho một nửa - chứ chúng em không bao giờ lợi dụng, đào mỏ hay bất chấp thủ đoạn để moi tiền nơi khách.
Chúng em cũng làm việc theo mức giá đã định sẵn, giàu hay nghèo chúng em đều trân trọng và phục vụ hết mình, chẳng bao giờ phân biệt. Bởi thế, không có chuyện vì đại gia này nhiều Đô-La mà chúng em săn đón, rồi khi thấy đại gia khác lắm kim cương, bọn em lại bám theo...
Phò đã được công nhận là một ngành du lịch sinh lý hợp pháp ở rất nhiều quốc gia. Còn ở nước ta, chúng em linh cảm rằng: "ngày ấy, ngày ấy sẽ không xa xôi". Và nếu cái "ngày không xa xôi" ấy thành hiện thực, thì phò chúng em sẽ được vào biên chế, được đóng bảo hiểm xã hội, về hưu sẽ có lương, nghỉ đẻ được hưởng chế độ thai sản. Khi ấy, cùng với Holiwood - kinh đô điện ảnh, Milan - kinh đô thời trang, Đồ Sơn cũng sẽ chuyển mình, trở thành kinh đô phò của thế giới.
Nói vậy để thấy, phò chúng em vẫn đáng được báo chí, truyền thông, dư luận, và đặc biệt là hội các mẹ bỉm sữa tôn trọng, đừng có cái gì cũng tùy tiện mang ra so sánh với phò! Nghe chửa?

Tác giả: VÕ TÒNG ĐÁNH MÈO